LUÂN-HỒI¶
Transcribed Markdown sample of the 'Luân-Hồi Một Thực-Thể' article used to validate viewer output.
MỘT THỰC-THỂ¶
THẠC-ĐỨC
Đối với những bậc đệ-tử đã giác-ngộ, Luân-Hồi là một thực-thể hiển nhiên không cần bàn cãi. Nhưng các bậc ấy chỉ có xuất hiện nhiều trong thời-đại đức Phật hay hơn nữa là trong những thế-kỷ kế cận mà thôi. Ngày nay, rất ít người chứng được quả A-la-Hán, và cũng ít thế ít người có thể tự mình chứng-nghiệm được những giáo-lý Phật dạy. Cũng do đó mà giáo-lý Nghiệp-Báo Luân-Hồi ngày nay đã trở thành những chủ-đề tin-ngưỡng. Vấn-đề Luân-Hồi đã trở thành một vấn-đề tin-ngưỡng cá-nhân.
Theo lời Phật dạy, chúng ta tin-tưởng rằng do những nghiệp-nhân quá khứ mà ta có kiếp sống hiện-tại. Bản-thân của ta sinh-hoạt trong hoàn-cảnh hiện tại là kết quả của những ý tưởng, ngôn ngữ và hành động của ta từ những kiếp trước. Do vô-minh thường xuyên, chúng ta tạo-nghiệp và sinh hoạt trong cuộc sống vô-thường, khổ không và vô-ngã. Lại cũng do vô-minh mà ta lầm tưởng có một Bản-Ngã riêng biệt, thường còn, bất biến. Sự vọng-tưởng về Bản-Ngã ấy đã làm phát sinh và trưởng thành nhiều dục-vọng, và chính dục-vọng thúc đẩy ta tạo thêm vọng-nghiệp để rồi phải bị sinh-tử luân-hồi mãi mãi trong cuộc đời khổ đau.
Bao giờ ta diệt tận gốc những vọng-nghiệp, ta sẽ được giải-thoát ra ngoài vòng sinh-tử lưu-chuyển. Lúc bấy giờ
30
PHẬT-GIÁO VIỆT-NAM